“Tháng sau anh đính hôn.” Trong giọng nói anh không nghe thấy niềmvui mừng, ngược lại mang theo tự giễu nặng nề: “Với Kiều Phỉ.”
Tôi không biết mình có giữ vững nụ cười mỉm của mình hay không, lạinghe thấy mình khẽ chúc mừng, đúng vậy chúc mừng anh Tần Tấn.
“Anh chỉ muốn nói cho em biết, lúc quen với em, anh hoàn toàn trongsạch với bất cứ phụ nữ nào.” Anh lẳng lặng tựa vào kệ tài liệu gỗ, cảngười chìm trong bóng tối. Tôi bỗng nhớ đến một đêm yên tĩnh Tần Tấn say ở dưới lầu nhà tôi.
Tôi gật đầu nặng nề, tôi nói tôi biết. Một tay anh nắm chặt góc kệtài liệu, trên mu bàn tay chợt hiện gân xanh: “Anh muốn biết tại sao?Đông Phương Lạc, mặc kệ là dự tính ban đầu thế nào, khi Tần Tấn mở miệng cầu hôn với em thật sự đã nghĩ sẽ ở bên em cả đời. Nhưng trước sau anhcũng không đợi được hồi đáp của em. A Lạc, anh muốn biết em cũng có, dùchỉ là một phần với Tần Tấn hay không?”
Anh không nhích đến gần, nhưng tôi có thể cảm thấy được tâm trạng anh dậy sóng. Hôm nay nói những lời này đã không có bất cứ ý nghĩa gì nữa.Tôi có thể im lặng, có thể phủ nhận để giữ lại cho mình chút sĩ diện.Nhưng cuối cùng tôi nghe thấy mình nói cho anh biết rất rõ ràng: “Có.”
Cuối cùng thời gian nghỉ việc của tôi đã được định ra, là trước mộtngày đính hôn của Tần Tấn, ngày 5 tháng 3. Tôi không nhận được thiệp mời của anh.
Hiện tại tôi xem như vô cùng nhàn rỗi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-de-nhi/3278662/quyen-5-chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.