Quả nhiên mức thu phí của Phù Thế được điềuchỉnh, người chơi oán thán dậy trời, nhưng có đôi khi thế giới này rấthoang đường, càng mắng chửi kịch gay gắt thì càng nhiều người chơi. 
Chúng tôi cũng không lạc quan. Cho dù làkẻ tự đại như Trần Nhiên cũng bắt đầu nghiêm túc mở cuộc họp với tất cảmọi người trong phòng thị trường. Uông Lỗi cử rất nhiều người bắt đầuchơi tại tiệm nét, nâng cao tiếng tăm, đây là chuyện chẳng bao giờ xuấthiện ở mấy trò chơi trước. 
Không khí công ty hơi khẩn trương, tuy rất nhiều người cố kiềm nén dị nghị với cách thức quảng cáo, nhưng khi thật sự đến thời khắc quan trọng vẫn che chở cho lão đại. Tất cả mọi ngườiđều cố gắng hết mực, cứu vãn Phù Thế. 
Dường như Thiên Hạ cũng vắng lặng đi. 
Tôi luôn nghĩ nếu Chiến Tẫn Thiên Hạ làTrần Cánh thì có thể tôi cũng biết rất nhiều người xung quanh, nghĩ đếnbọn họ giấu diếm tôi lâu như thế bất giác tôi run sợ. 
Lần sau nếu muốn chơi trò khác thì không thể lấy tên này nữa rồi. 
Nghĩ như vậy xong, tôi lại đột ngột nghĩđến… Nếu như tôi đều biết rất nhiều người xung quanh thì Hồi Đầu VôNgạn… Không phải tôi cũng biết chứ? 
Điều khiển Mộc Tương Phi đứng một mình tại núi Tiên Âm. Bởi vì gần đây hai thế lực giao chiến, hiện tại toàn bộThiên Hạ đều rơi vào thời loạn. Người của Ẩm Huyết Minh và Chiến Minh đi đâu cũng nguy hiểm. 
Trước kia thường xuyên đấu võ mồm, bây giờ có bị giết nhiều hơn cũng không buồn tốn nước miếng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-de-nhi/3278643/quyen-4-chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.