Một tay anh bịt miệng tôi, giọng nói mơ hồ: “A Lạc, đừng kêu, đừngkêu.” Vừa nói vừa cởi khóa dây nịt của mình. Tôi thừa dịp anh buông tay, kéo lại quần áo của mình trốn xuống giường. Anh nhào đến từ phía saulưng, đẩy tôi đến cửa, sau đó nắm tay tôi đặt trên lồng ngực anh từ từđi xuống. 
Tay tôi chạm phải một vật to lớn, cứng rắn, nóng như ngọn đuốc cáchlớp vải. Tôi khiếp sợ ngẩng đầu nhìn anh, môi anh nóng bỏng đặt trên mặt tôi, thở hổn hển nói: “A Lạc… đừng sợ…. đừng sợ…” 
Đầu ngón tay run rẩy rời khỏi vật to lớn, tay anh ôm eo tôi càng chặt một chút: “A Lạc, đừng từ chối anh.” 
Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa, mẹ già miễn cưỡng nói: “Tiểu Tần, đừng quá đáng quá.” 
Dục vọng trong mắt Tần Tấn dần dần rút đi, cuối cùng vẻ mặt có thểgọi là tỉnh táo xuất hiện. Anh vuốt ve mặt tôi, vén mái tóc rối bời củatôi: “Tại sao vậy A Lạc?” 
Tôi cúi đầu xoa cổ tay, phía trên đầy những vệt bấu xanh tím. 
Tại sao? Tôi cũng không biết tại sao? 
Anh tự tay xoa cổ tay tôi, nhẹ thổi hơi, giọng nói mang theo sự do dự chưa bao giờ có: “A Lạc, có phải…. có phải em không thích anh haykhông?” 
Có thích hay không? Tôi bỗng cảm thấy hoảng sợ trước nay chưa từng có, vậy mà lúc này tôi lại nghĩ đến Hồi Đầu Vô Ngạn! 
Tại sao vậy chứ, tôi đang ở trong lòng bạn trai mình mà lại nghĩ đến một mô hình 3D??? 
Trong lúc nhất thời, thế nhưng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-de-nhi/3278634/quyen-3-chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.