Buổi trưa bị lão đại kiên quyết kéo đi ăn cơm, đầy trong đầu tôi đềulà cái gùi trong trò chơi. Anh gắp một miếng đậu hủ trái cây đến, sau đó dùng đầu ngón tay gõ lên đầu tôi một cái: “Nghĩ gì mà xuất thần nhưvậy?” 
Cả bàn chỉ nghe thấy tiếng của Uông Lỗi cái này không tệ, cái kiakhông tệ. Ăn đến đống chén đĩa trên bàn lộn xộn xong, anh ta còn kêu ông chủ đưa đĩa khoai nướng lên. 
Ba người này đồng lòng ăn hết một hơi. Heo à!! 
Trở về phòng lão đại làm giấc ngủ trưa, tôi tiếp tục trốn trong chănchơi game. Tuy máy tính tắt tiếng nhưng anh vẫn không ngủ được, ló đầusang nhìn xem. 
Lưu Ly Toái Nguyệt bảo tôi giúp đi phó bản, tôi nhận lời. Tuy hiệntại không rõ bạn địch, nhưng tôi tin tưởng bạn bè vẫn là bạn bè. 
Nhưng lúc vào đội cuối cùng lại mất tự nhiên. 
Trong đội còn ba người khác — Mãnh Hổ Hạ Sơn, Hồi Đầu Vô Ngạn, MànĐêm Xinh Đẹp. Tôi không rời khỏi đội, thay vì luôn trốn tránh thảm hại,chi bằng hờ hững đến cùng. 
Toàn bộ phó bản có thể xem như thuận lợi, dĩ nhiên chỉ có Màn ĐêmXinh Đẹp là nick nhỏ, nếu như vậy mà còn không thuận lợi thì mấy ngườichúng tôi cũng có thể nghỉ chơi là vừa. 
Trong tổ đội chỉ nghe thấy một mình Màn Đêm Xinh Đẹp nói chuyện. 
[Tổ đội] Màn Đêm Xinh Đẹp: Anh Vô Ngạn, lần đầu tiên em đến phó bản này đó. 
[Tổ đội] Màn Đêm Xinh Đẹp: Nhưng người ta vẫn cảm thấy hơi sợ. 
[Tổ đội] Màn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-de-nhi/3278628/quyen-3-chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.