Edit: Louis 
Beta: Nhisiêunhân 
Ánh trăng mờ ảo, hoa rơi đầy sân. 
Sư Anh ngồi nhấp trà: "Thanh kiếm đã đưa đi chưa?" 
Cơ Bạch ngồi đối diện, mái tóc màu bạc bay nhẹ trong gió, hai người đánh cờ đã nửa canh giờ, dường như muốn phát tiết toàn bộ bất mãn vào đó nên trận cờ liên tục ngươi tới ta đi, đại sát tứ phương. Cơ Bạch dù rất giỏi nhưng vẫn bị Sư Anh ăn mất ba quân, hắn lạnh nhạt đáp:" Đã phái người đưa đi, thúc ngựa liên tục, ngày mai chắc chắn đưa đến nơi." 
"Chậc, Cơ công tử, ngươi tuy là giỏi rèn kiếm, nhưng đánh cờ vẫn còn thua Anh mỗ." Sư Anh cười. 
"Kiếm tu sống ngay thẳng, không giỏi bày mưu tính kế, cơ quan thuật có đủ loại biến hóa kỳ lạ, kỳ phẩm cũng như nhân phẩm." Cơ Bạch khinh thường trong lòng, trào phúng nhìn Sư Anh. (*kỳ phẩm: phẩm chất trên bàn cờ, kiểu như phong cách đánh cờ ấy) 
"Nam nhân không xấu nữ nhân không yêu, Cơ công tử quá ngay thẳng thì không còn gì thú vị." Sư Anh tao nhã cười. 
"Nữ nhân đôi lúc cũng thích nam nhân ngay thẳng." Cơ Bạch bỗng nhiên hạ con cờ đen xuống, cản trở sự tiến công của Sư Anh. 
Sư Anh bắt đầu suy nghĩ nước cờ tiếp theo, thấp giọng nói: "Đúng rồi, Hoa Tích Dung cũng ở đó, hình như hắn cũng không an phận, xem ra thanh kiếm này hữu dụng rồi." 
Cơ Bạch nâng mi nhìn, bỗng nhiên hỏi: "Hoa Tích Dung là người thế nào?" 
"Ngươi hỏi ta?" Sư Anh cười: "Chẳng phải ngươi cũng quen 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-de-nhat-yeu-nghiet/2408470/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.