Dung Túc canh giữ cách đó không ra, hắn hâm mộ đưa mắt nhìn vào trung tâm của trận pháp viễn cổ, đột nhiên tự đề cử mình: “Cơ công tử, máu ta thì thế nào? Ta có khế ước bản mạng với Mặc Nhi, ta cũng muốn góp một phần lực.”
Cơ Bạch quay đầu nhìn, lạnh nhạt nói: “Dung công tử, máu ngươi thì không cần, hiện giờ thực lực ngươi chưa khôi phục hoàn toàn, mà kiếm này cũng chỉ cần khế ước phu thê thôi.”
“Chậc chậc, người nào đó thật tự mình đa tình, nhưng chỉ là uổng công.” Ngu Nhiễm bắc chéo chân, đắc ý liếc nhìn Dung Túc, hắn đã phát hiện ra tâm tư không trong sạch của tiểu tử này từ sớm rồi.
“Liên quan gì đến ngươi?” Dung Túc thở ra, lại thẳng người lên hơn nữa.
“Tiểu tử, chuyện nên nghĩ ngươi có thể nghĩ, chuyện không nên ngươi đừng nghĩ làm gì.” Ngu Nhiễm nhìn thoáng qua nụ cười như có như không của Sư Anh, hắn ta cũng giống như Cơ Bạch, không thèm đặt Dung Túc vào mắt.
Dung Túc lạnh lùng cười, tên này thật quá ghê tởm. Hắn chỉ không có cơ thể máu thịt mà thôi, hắn cũng không ngờ nữ nhân kia tìm được bốn khế ước nhanh như vậy.
Dù sao cũng là mối tình đầu của hắn, ai mà biết lại rơi phải hoàn cảnh này.
Hắn thầm nghĩ, sớm muộn gì máu hắn cũng nhập vào thanh kiếm kia thôi, đến lúc đó, hắn sẽ là một trong những khế ước chân chính.
Nguyên Anh của Cơ Bạch nhả ra một ngọn lửa tím, Nguyên Anh của Sư Anh cũng nhả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-de-nhat-yeu-nghiet/2408466/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.