Tô Mặc đã biết tâm ý của Cơ Bạch, nếu nàng khôi phục trí nhớ, như vậy tình cảm của hai người sẽ lại như trước. Nàng cũng muốn biết kiếp trước đã xảy ra chuyện gì, nếu như nàng lấy lại ký ức, nàng không cần phải miên man suy nghĩ chuyện giữa mình và Cơ Bạch nữa. 
Nàng nhìn ra được tình ý trong đôi mắt hắn, nét đau khổ ai oán đó tuyệt đối không phải tình cảm một sớm một chiều, mà là từng chút từng chút tích lũy khắc sâu.. 
Nàng loáng thoáng nhớ cảnh trong đá Tam Sinh, hắn dường như đã vì nàng mà không ngại tranh chấp cùng người khác. Mơ hồ nhớ được ánh mắt đầy thương tiếc của hắn, bằng lòng trả giá mọi thứ chỉ vì nàng. 
Hiện giờ ở Ma giới, hắn cũng đối kháng với Thánh nữ, hi sinh rất nhiều cho nàng. 
Tô Mặc đương nhiên muốn biết quá khứ của hai người. Rốt cục là nàng thiếu hắn, hay là hắn thiếu nàng? Là nàng yêu hắn nhiều, hay hắn yêu nàng nhiều hơn? 
Nghĩ vậy, Tô Mặc đã quyết định đặt đá Tam Sinh vào trên khối nham thạch trong nước, hòn đá lập tức phát sáng chói lọi. Màn sương trong động bị hút vào đá như một xoáy nước, cảnh tượng ma quái ảo mộng. 
Đá Tam Sinh không ngừng hấp thu linh khí trong động, hòn đá cũng dần dần biến thành bảo thạch sáng bóng, còn hang động lại hóa thành một nơi bình thường. 
Đây là cảnh tượng ban nãy Thánh nữ đã nhìn thấy. 
Đá Tam Sinh, trong suốt như ngọc, linh khí bức người. 
Tô Mặc thầm than 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-de-nhat-yeu-nghiet/2408398/chuong-136-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.