Edit: Nhisiêunhân
Mưa rơi tí tách, gió thổi nhè nhẹ.
Hoa Tích Dung và Tô Mặc đến tham quan Địa Tàng điện, Quan Âm điện, Phổ Hiền điện, nội viện Di Lặc, sau đó mới đi ra ngoài.
Suốt dọc đường, Tô Mặc có chút không yên lòng, nàng không ngờ Cơ Bạch lại có bí mật như vậy. Tô Mặc mím môi, trong đầu hiện lên những hình ảnh ngày đó chạm vào đá Tam Sinh, tiếc là không cách nào liên hệ chúng lại với nhau. Nàng nâng mắt, chậm hỏi: “Chuyện năm đó Hoa công tử nói, không biết ngươi có nhớ dáng dấp nữ nhân Cơ Bạch thích là thế nào không?”
Hoa Tích Dung hơi nghiêng đầu, đảo một vòng qua gương mặt trắng nõn mỹ lệ của Tô Mặc, không ngờ chuyện mình thuận miệng nói lại khiến thiếu niên hứng thú như vậy. Hắn sờ cằm suy tư, chậm rãi đáp: “Ta nhớ nữ nhân kia rất mê hoặc lẳng lơ, giống như muội muội Yêu Cơ của ngươi đó.”
Tô Mặc hơi nhíu mày: “Muội muội ta?”
“Ừ, rất giống, cơ hồ giống như đúc.”
“Không ngờ hắn lại thích loại hình này.” Tô Mặc có chút khó tin.
“Ta cũng không ngờ.” Trong đầu Hoa Tích Dung lướt qua bóng dáng của Tô Mặc, rất khinh thường Cơ Bạch, hắn lười biếng dựa vào tường, “Nhưng chuyện đã qua quá lâu, nếu lão hòa thượng kia không nhắc lại, ta cũng sẽ quên hẳn. Mặc dù không nhớ rõ, nhưng việc tên Cơ Bạch kia chặt đứt tơ tình vì một nữ nhân thật khiến gia xem thường hắn.”
“Các hạ nói cứ như rất hiểu Cơ Bạch.”
Hắn nhíu mày:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-de-nhat-yeu-nghiet/2408355/chuong-124-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.