Vô Song Thành, bóng đêm ảm đạm thê lương, gió Bắc rét run người, mà trong đại sảnh phòng nghị sự lại đèn đuốc sáng trưng.
Thân hình cao to của Thành chủ Vô Song Thành ngồi chính giữa đại sảnh, xoa nhẹ trán, vẻ mặt vô cùng phiền não.
Người đời đều cảm thấy sinh nhi tử là chuyện làm rạng rỡ tổ tông, nhưng ông lại thấy loại nhi tử trời sinh không nghe lời gì đó, từ bé đến lớn đều không nghe dạy dỗ, khiến ông thật sự chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, thật đúng là nỗi khổ tâm của người làm cha mẹ trong thiên hạ.
Nghĩ như vậy, vẻ mặt của ông nháy mắt hiện lên mất mát cùng không biết làm sao.
Các quan lại bên trong Vô Song Thành đều có tính toán riêng, mỗi người tranh nhau phát biểu ý kiến của mình, bọn họ đều là lão thần (quan lại già, tuổi cao),đương nhiên sẽ có chủ kiến của mình, đều đồng ý với đề nghị xem mắt lần này, mong thế tử Ngu Nhiễm sớm ngày sinh ra người kế vị của đời tiếp theo, đồng thời khuyên nhủ Thành chủ Vô Song Thành hãy thoải mái, buông lỏng hơn.
Có người chỉnh lại y quan, khuyên can, sắc mặt nghiêm trọng nói với Thành chủ: "Bệ hạ, Nhiễm công tử xưa nay vốn không có hứng thú với nữ nhân, trước mắt lại nói là có nữ nhân mình thích, vậy cũng chỉ là hứng thú nhất thời mà thôi, nam nhân mở mang kiến thức cũng tốt, nhưng liệu có bao nhiêu nam nhân quý tộc có thể lấy được nữ nhân mình thích? Không phải đều nghe theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-de-nhat-yeu-nghiet/2408330/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.