Những tu sĩ khác tuy rằng không biết rõ, nhưng cũng nhìn ra pháp khí này giá trị xa xỉ, là thứ bọn họ tuyệt đối không dùng được. Nhưng mà đám con rối không có sinh mệnh này lại có năng lực gì mà sử dụng được pháp khí mạnh gấp ba bốn lần pháp khí của họ? Sắc mặt họ âm trầm, trong lòng như bị chọc thủng.
Khuôn mặt Hạ Tuyết Nhi tái nhợt, lúc này cũng khiếp sợ khó có thể tin.
Lưỡi dao trong tay Tô Mặc thoáng động, lập lòe sáng rọi khiến lão giả nhất thời hoa mắt, nghĩ thầm trong bụng đúng là vô sỉ, dám dùng lửa chiếu vào mắt người. Lão vội vã rút lui, nhắm mắt lại, nước mắt chảy ra.
Tô Mặc điểm mũi chân, hóa thành cây tên nhọn phóng tới cực nhanh làm lão giả cũng biến sắc. Thân hình nàng chớp lóe, đột nhiên xuất hiện bên người lão ta, nói thầm bên tai lão: “Các hạ, mọi chuyện đã kết thúc rồi…”
Khuôn mặt tuyệt mỹ của nàng không chút cảm xúc, cây đao trong tay vung lên kéo thành một vòng lửa, là lửa hàn băng. Ngọn lửa nhanh chóng bốc cao, nhảy múa trong tay Tô Mặc. Những tu sĩ có hiểu biết lập tức nhìn ra thiếu niên kia đang dùng thần thức thao túng. Hắn ta chẳng những có thể điều khiển được hỏa diễm cường đại mà còn có thể đồng thời điều khiển năm mươi tượng gỗ, thậm chí mỗi tượng gỗ còn mang một pháp khí trong tay. Thần thức đã cường đại đến mức biến thái luôn rồi.
Bất luận là tu sĩ nào cũng đều biết, một tu sĩ mạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-de-nhat-yeu-nghiet/2408287/chuong-108-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.