Ban đêm, Tô Mặc chậm rãi mở đôi mắt xinh đẹp, bỗng nhiên tâm trạng có chút hoảng hốt.
Nàng lại nằm mơ thấy kiếp trước mình và Sư Anh ở chung với nhau, cuộc sống của hai người tự nhiên đơn giản như vậy.
Nàng nhẹ nhàng dụi dụi mắt, đây là phòng ngủ của Anh Mặc tiểu trúc, Tô Mặc vội vàng ngồi dậy, nhất thời chưa lấy lại tinh thần.
Mắt nàng khép hờ liếc mắt nhìn y phục trên người, chính là y phục mà Phương phu nhân chuẩn bị cho nàng sau tân hôn.
Nàng hít hơi một cái, biết đây chẳng qua chỉ là một giấc mộng mà thôi, sauđó chỉnh sửa lại búi tóc, đứng dậy đi ra ngoài. Bên ngoài sắc trời âm u, tấm bảng trên tòa nhà vẫn khắc bốn chữ "Sư Anh tiểu trúc" như cũ.
Quả nhiên chỉ là một giấc mộng! Tô Mặc không khỏi tự cười giễu một tiếng."Yêu Cơ cô nương đã tỉnh rồi sao?" Một âm thanh tao nhã dễ nghe truyềnđến, Sư Anh tiến lên hai bước, nhẹ giọng hỏi.
"Anh tiên sinh, ta đột nhiên lại ngủ thiếp đi mất, Ngu Nhiễm bây giờ còn đang ngủ sao?" Tô Mặc nhìn hắn.
"Hắn đã đi rồi." Sư Anh cười yếu ớt.
"Đi?" Tô Mặc kinh ngạc.
"Gặp chuyện, một nam nhân muốn tránh né thì không được, lúc nên đối mặt cầnphải đi đối mặt." Sư Anh mỉm cười nói, "Ta nghĩ Ngu thế tử có thể đãnghĩ thông suốt đạo lý này."
Tô Mặc khẽ gật đầu, không ngờ chỉ còn một mình nàng ở đây, ở cùng với Sư Anh lần nữa
Nàng nhướng mắt lên hỏi: "Anh tiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-de-nhat-yeu-nghiet/2408218/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.