“Hai vị, chúc các ngươi bạch đầu giai lão, sớm sinh quý tử.” Hạ Phong làmdấu tay chúc phúc cho hai người, cười quay đầu đi vào khoang thuyền.
“…” Văn Nhân Dịch nghe ra ý châm chọc của hắn, nhất thời không biết nói gì nhìn trời.
“Tính tình hắn ta thật quá tự nhiên cởi mở, không chịu gò bó.” Tô Mặc nhíu mày nhận xét.
“Chỉ tiếc hắn lại thú đến ba lão bà, tâm tính phong lưu.”
“Cũng phải, nhanh như vậy đã làm lớn bụng ba nữ nhân, cũng rất có bản lĩnh,chỉ không biết có tiêu thụ nổi hay không.” Tô Mặc đăm chiêu một lát rồihứng thú nói.
“Cái đó… nữ nhân chưa gả không nên nói loại chuyện này.” Văn Nhân Dịch nhíu mày, nhịn không được day nhẹ mi tâm.
“Văn Nhân công tử, hiện tại ta đã là vị hôn thê của ngươi, coi như đã có phu quân rồi.” Tô Mặc sóng mắt lưu chuyển, trước khi rời thuyền nàng đã cố ý đổi một thân y phục hoa lệ, dáng người hoàn mỹ hiển lộ không thiếu sót. Y phục nàng hồng nhạt, hai gò má cũng ửng hồng xinh đẹp, sóng mắt mịhoặc câu hồn.
Văn Nhân Dịch hít sâu một hơi, biết chuyện nên đến thì phải đến, “Yêu Cơ cô nương, nhớ rõ sau khi lên núi phải gọi ta là Dịch.”
Tô Mặc lười biếng nheo mắt, thản nhiên nói: “Được, ngươi cũng có thể gọi ta là Mặc Nhi.”
“Ta nhớ rồi, Mặc Nhi.”
“Ngươi cứ yên tâm, ta sẽ phối hợp với ngươi thật tốt, thân mật một chút cũngkhông sao… Dịch… Xin dẫn đường.” Tô Mặc biểu hiện rất tự nhiên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-de-nhat-yeu-nghiet/2408189/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.