(*)Thất tinh bạn nguyệt: Chỉ thời điểm Bắc Đẩu Thất Tinh vây chung quanh mặttrăng tỏa ánh sáng lấp lánh. Ý ngụ đoàn viên, tương trợ chiếu rọi.
Ban đêm, các vì sao chiếu sáng, sương lạnh nhàn nhạt lượn lờ trong không trung.
Tô Mặc buộc cao mái tóc dài, vén tay áo lên.
Nàng dùng một mảnh vải vừa nhỏ vừa dài bao lấy thắt lưng từ phía trước, đanchéo buộc qua vai, tiếp theo đem các kiện công cụ nhỏ cắm vào trong mảnh vải, rồi buộc chặt thắt lưng hơn một chút. Y phục trắng phảng phất nhưmột làn gió lúc ẩn lúc hiện, lộ ra thân hình yểu điệu động lòng người.
Nàng nhanh nhẹn dùng cưa chặt những cây cổ thụ lớn chung quanh, gỗ của mấy cây nơi này rắn chắc khác xa gỗ bình thường.
Một phía khác, ánh mắt của thiếu niên lộ ra vài phần lạnh lẽo, mím môi nói: "Nữ nhân, ta khuyên ngươi một câu, hiện tại ngươi là đệ tử Mặc Môn, mỗi tháng đều có đan dược cung ứng, không bằng trở về rèn luyện, nhiều nhất ba năm là lên được Tôi Thể kỳ, tóm lại hết thảy đều ổn thỏa, ta khôngtán thành việc ngươi một mình đối phó với dị thú ở đây."
Tô Mặc hăng hái cưa, không chút để ý đáp: "Đan dược có giá trị xa xỉ, nhưng đối với bổn cô nương mà nói thì chỉ là chân gà."
Thiếu niên chăm chú nhìn nàng: "Nữ nhân, không ngờ thân pháp ta đã lượng racho ngươi nhưng ngươi vẫn cứ cố chấp muốn thử, quá mức cố chấp cũngkhông phải một chuyện tốt."
Tô Mặc đã cưa các cọc gỗ ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-de-nhat-yeu-nghiet/2408168/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.