Nam nhân trung niênkhoanh tay đứng, khẽ nhíu mày. Ánh mắt ông ta lóe lên vẻ cơ trí, khôngngờ ông vừa tới nơi này không lâu đã gặp người phá đám rồi.
Từ đầu đến cuối, ông đứng trên lầu thấy rõ ràng tất cả, ngoái đầu lại nhìn Đỗ lão đại hỏi: “Ngươi đắc tội tiểu nhi kia?”
Đỗ lão đại cắn răng đáp: “Tại hạ cũng không biết, nhưng hắn nhất định là đối thủ cạnh tranh đến phá chuyện làm ăn của sòng bạc.”
Nam nhân trung niên bước hai bước lên trước, nghiêm nghị: “Trong vùng này,việc kinh doanh của Đỗ gia các ngươi một nhà độc đại, theo lý thì khôngcó đối thủ cạnh tranh. Không những thế còn có Thanh Vân tông ta che chở, căn bản không ai dám đến phá đám. Thôi, ta tự mình đi gặp tiểu nhi kiamột lần vậy.”
Dứt lời, ông ta bước xuống thang lầu, vẻ mặt chúng võ giả nghiêm nghị, cũng đi theo ra ngoài.
Nam tử áo đen tóc bạc đứng trong bóng đêm như một bức tượng điêu khắc, vẫn không nhúc nhích.
Lúc Đỗ lão đại rời đi cũng không nhịn được liếc nhìn nam tử đó, lần đầutiên gặp ông đã cảm thấy vô cùng tò mò, người này trầm mặc ít lời, nhưng nam nhân trung niên kia hết sức kính trọng với hắn. Hắn ta có một đôimắt rất đẹp, đáy mắt dường như có một dòng chảy màu bạc bí ẩn, trênngười như có tầng tầng sương mù bao vây, âm thầm ẩn đi vẻ đẹp ngàn năm.Quanh thân hắn tản ra hơi thở lạnh lùng, thậm chí còn có một loại cảmgiác như tiên giáng trần.
Nhưng lọn tóc bạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-de-nhat-yeu-nghiet/2408131/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.