Lúc này, Tô Mặc từ từ bước tới giữa ngã tư đường.
Gương mặt ngọc tranh tối tranh sáng dưới ngọn đèn tàn, đôi mắt thâm thúy mỹlệ, mái tóc đen như mực thả rối sau lưng, lộng lẫy động lòng người. Nàng nhìn những người vây xem chung quanh, chậm rãi nở nụ cười.
Nàng vận nội lực, nói rõ ràng: “Chư vị lão bản cửa hàng hội Thương Minh, vừa rồi ta đã đàm phán với các ngươi, những thứ hàng hóa đó chỉ cần bán giá cao, rồi chia cho ta một phần lợi nhuận là được, không biết cứ như thếthì là bao nhiêu?”
Mọi người liền lấy bàn tính “cạch cạch” gõ, có người thò đầu ra nói to: “Tiểu công tử, những thứ này nếu bổn điếm bánlời năm ngàn lượng, ngươi kiếm được năm trăm lượng.”
“Chỗ này của ta là một ngàn lượng .” “Của ta tám trăm lượng.” “Ta là năm trăm lượng.”
“Tiểu công tử , hôm nay ngươi tổng cộng lời được năm vạn lượng bạc.”
“Tốt lắm, chỗ bạc này của ta thừa đủ để mua những hàng hóa còn lại đúng không?” Khóe môi Tô Mặc gợi lên ý cười mị hoặc.
“Đúng vậy! Thanh toán xong tiểu công tử còn được nhận lệnh bài của ThươngMinh chúng ta, bất cứ lúc nào cũng có thể đến tìm chúng ta bàn chuyệnlàm ăn.”
Thấy thế, mọi người đều nghẹn họng trân trối nhìn chằm chằm vào Tô Mặc, không thốt lên được tiếng nào, chung quanh tĩnh lặng.
Bọn họ vốn cho rằng thiếu niên này sẽ bị thế lực lớn chèn ép, không ngờ hắn ta lại kiếm được một khoản lớn.
Từ đầu đến cuối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-de-nhat-yeu-nghiet/2408102/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.