Bóng đêm như mực, yên tĩnh không một tiếng động, trong Kim Ngu Đường lại có người không thể yên giấc. 
“Ào ào—“ Một thùng nước lạnh tận xương dội xuống từ đầu đến chân, Văn NhânDịch hít sâu một hơi, mở đôi mắt hẹp dài, con ngươi âm trầm. 
Không được, không thể ngừng nghĩ tới được, có phải hắn bị trúng tà rồi không? 
Trên người hắn chỉ khoác một lớp áo khoác trắng, thân hình rắn chắc mơ hồ hiện ra, khuôn mặt như ngọc phiếm một màu đỏ nhạt. 
Nữ nhân? Sao có thể là một nữ nhân như vậy, làm hắn không thể khống chế cảm xúc được! 
Tuy hắn không gần nữ sắc, nhưng hắn cũng không phải không có định lực, lúctiến tu trên núi Côn Luân, chưa từng phát sinh chuyện tình quỷ dị thếnày lần nào. 
Nhiễm công tử vận một bộ trường bào xanh lam đậm hoa lệ bước đến, hắn nhìn nam tử băng lãnh trước mắt, khóe môi gợi lên ýcười: “Đã trễ thế này sao còn không ngủ, Văn Nhân đang làm cái gì vậy?” 
“Đang tắm.” Văn Nhân Dịch toàn thân ướt sũng, y phục dán chặt vào đường cong, trong suốt. 
“Không ngờ ngươi không đến chỗ nhuyễn ngọc ôn hương tá túc, mà lại ở đây dùngnước lạnh tiêu hỏa, các hạ thật đúng là hăng hái, thể lực tốt.” Nhiễmcông tử mỉm cười. 
Ánh mắt lạnh lùng của Văn Nhân Dịch lướt quahắn, lập tức phủ thêm một lớp áo khoác ngoài, dù sao bộ dạng chật vậtcủa mình hắn đã thấy hết rồi, hai người tuy là bằng hữu, nhưng khôngphải không cần kiêng dè việc gì, chuyện này đúng là có chút 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-de-nhat-yeu-nghiet/2408080/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.