"Tề thì minh nguyệt cố nhân tại, tích nhật anh hào hồn vi hôi.
Ô y hạng tiền vô nhân vấn, khuynh vũ yêu cơ thùy phong lưu."
[Ba ngàn thế giới – Lưu Ly Bàn Nhược]
Khi tấm màn lụa trắng mỏng bị gió thổi lên, một gương mặt hoàn mỹ không tỳ vết xuất hiện.
Một khắc đó, Chu tiên sinh cũng đảo mắt về phía mọi người, bao gồm cả Đinh đại gia đang có tâm tình phức tạp.
Lúc này, trong viện chỉ còn lại ba người bọn họ.
Khi Tô Mặc nhìn thấy nam tử trước mắt, trong đầu nàng vô tình bật ra một câu.
Mị thế phong hoa.
Đôi mắt của Nhiễm công tử rất đẹp, tĩnh lặng sâu xa, lưu quang động lòng người.
Trong tay nam tử áo lam cầm một quyển sách, động tác giơ tay nhấc chân củahắn đều có vài phần quý khí tản mạn, tư thái kia lại thêm ba phần phongvận của thiếu niên. Nhân vật như vậy tựa như công tử quý tộc được giagiáo kỹ lưỡng trong kinh thành.
Hắn vừa anh tuấn vừa bình thản,tao nhã nghiêng người dựa trước thuyền, có một loại phong tình khácbiệt. Mái tóc đen chỉ dùng một cây trâm ngọc để cố định, chất ngọc trong suốt cực đẹp, giá trị xa xỉ, nhưng nó vẫn không sánh được với dung mạohoàn mỹ của hắn. Vẻ bề ngoài không thể soi mói, đường cong duyên dángcủa chiếc cằm, khóe miệng hơi nhếch lên, lông mi dài rủ bóng xuống đôiđồng tử, đẹp đến mức tận cùng.
Tô Mặc thậm chí còn nhận ra y phục mà nam tử mặc là làm theo phong cách đang thịnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-de-nhat-yeu-nghiet/2408065/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.