Mặc dù không coi Lý Tuấn Hy ra gì nhưng thật ra Thanh Nhi vẫn rất đề phòng hắn, nàng ta sợ Khương Phi Linh bị Lý Tuấn Hy lừa chạy mất.
Dù sao cô nương như tiên nữ kia cũng là người thuần khiết ngây thơ, không thể để điều gì làm bẩn nàng.
“Sau này chúng ta sẽ có cơ hội gặp lại!”. Lý Tuấn Hy cũng không lo lắng là sẽ không tìm được họ, dù sao thì với thực lực này, Thanh Nhi chắc chắn cũng là người có danh tiếng ở Diệm Đô, mà nơi ấy chính là mục tiêu kế tiếp của hắn.
Sau khi họ rời đi, Lý Tuấn Hy cũng thả gà vàng ra.
“Lý Tuấn Hy, ngươi cất ta đi có phải là để làm bẩn con gái nhà lành không. Tên cầm thú, là Bạn Sinh Thú của ngươi đúng là sỉ nhục đời này của đại gia Huỳnh Hỏa này!”, gà vàng vừa ra đã lải nhải lắm điều.
“Ngậm mỏ lại, ta là kẻ vô liêm sỉ thế à?”
“Đúng, ngươi mà trơ tráo lên thì không còn là người nữa”.
“Mẹ nó! Ta bóp chết ngươi!”. Lý Tuấn Hy giơ tay tóm nó, phát tiết toàn bộ mất mát sau khi hai cô gái rời đi lên người gà con.
“Đậu xanh! Ta nguyền rủa ngươi sinh con không có lỗ đít!”
“Ta rủa ngươi sau này phải làm gà ế suốt đời!”
“Ta nguyền rủa cậu nhỏ của ngươi bị cắt thành tám khúc!”
Một người một gà loi nhoi như dòi, dù cãi nhau nhưng tiến độ tìm kiếm cỏ Thanh Linh cũng không hề trì trệ, trong tay mới có một cây cỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-de-nhat-than/3002684/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.