“Ai, đệ đệ của ngươi thật đúng là khó thu phục…” Trong Vương phủ, Mạc Triêu Diêu một tay chóng má, thở dài lần thứ n trong ngày, hắn bên cạnh Đông Vân Tường Thụy vẻ mặt cũng suy kiệt nói, “Bất quá, ngươi không phải hoàng tử duy nhất của Đại Lý vương sao? Chỗ nào có thêm đệ đệ?”
”Là đường đệ mà, con của Huệ Thân vương. Trước đó không lâu mới từ bắc thành trở về, người thật ồn ào, toàn bộ hoàng cung đều bị hắn quậy đến long trời lỡ đất. Phụ vương thật sự là chịu không nổi , mới đem bao phiền toái này cho ta chiếu cố, đuổi bọn ta đến biệt cung ở…” Đông Vân Tường Thụy cũng bị tra tấn đến tình trạng kiệt sức, “Bằng không, cũng không chạm mặt hơn các ngươi.” .
Trong viện, tiểu quận vương Đông Vân Tường Dực không hề quấn quít lấy A Ly như trước, chăm chú học làm hoa quả sa lạp. Hắn từ nhỏ được nuông chiều thành thói , ngay cả đao gọt quả cũng không chạm tới, A Ly mất thật lớn công sức, cuối cùng gạy hắn gọt táo.
“Đường ca, đường ca, ngươi xem!” Đông Vân Tường Dực cầm quả táo hắn vừa gọt xong, cao hứng chạy tới cho Đông Vân Tường Thụy xem thành quả của mình, “Ta gọt, ta gọt.”
Nào biết không những không được khen ngợi một chút , ngược lại còn bị cười nhạo một phen. Chỉ thấy Đông Vân Tường Thụy đem cây táo lăn qua lộn lại nhìn, nhưng lại 『 cười khúc khích 』 một tiếng bật cười, “Ta là lần đầu tiên thấy có người có thể đem táo gọt như khoai tây… Ôi!”
Lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-de-nhat-sung/564679/chuong-87.html