Xe ngựa chậm rãi tới gần, trên cửa thành khắc hai chữ『 Đại Lý 』vàng kim óng ánh, nhìn thật lóa mắt.
“Tới rồi, rốt cục tới rồi!” A Ly cũng hưng phấn đứng lên, chòi nửa người ra ngoài cửa sổ, hận không thể lập tức chạy vào thành.
“Cuối cùng có thể thoát ly khổ hải , sau khi vào thành, nhất định phải tìm quán trọ mát mẻ ngủ. Còn có, một bữa cơm no đủ! Ha ha.” Mạc Triêu Diêu đã sớm muốn nếm thử cá kho tộ của Đại Lý.
“Thiếu gia, thỉnh chú ý thân thể, không cần rượu chè ăn uống quá độ nha.” Bạch Thiên Lý nhịn không được nhắc nhở hắn. Trong suốt thời gian ở trên xe, Mạc Triêu Diêu ăn ngủ, ngủ ăn, Bạch Thiên Lý thật lo lắng dạ dày của hắn sẽ hỏng mất.
“Lo lắng bổn thiếu gia, còn không bằng lo lắng chính ngươi. Đến, Tiểu Bạch, ăn cây vải.” Mạc Triêu Diêu đem một trái vải đã lột vỏ xong nhét vào miệng Bạch Thiên Lý, làm quà thưởng chp hắn vì thuận lợi tìm được thành Đại Lý.
Trong khi nói chuyện, xe ngựa đã hông qua cửa thành, chạy đến ngã tư đường tấp nập.
Ngã tư đường của thành Đại Lý là bàn cờ vận mệnh, cửa hàng bằng đá tảng, phòng ốc bên đường đều là dùng đá tảng xây nên, cùng kinh thành quả nhiên không quá giống nhau. Kinh thành cậy nhiều, mà Đại Lý hoa nhiều. Không khí tràn ngập hương thơm, thơm đầy người. A Ly dựa vào cửa sổ, từng ngụm từng ngụm mà hít sâu , làm dịu đi cái khô nóng ở trong ngực.
Không bao lâu, xe ngựa đứng trước một tửu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-de-nhat-sung/564677/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.