Trong thành Chiêu Nam, Mạc Triêu Diêu kéo cung, không trung vẫn tối đen một mảnh. Tên đã lên dây, nhưng chậm chạp không có bắn ra.
“Ngươi không phải là đang đợi mặt trời mọc chứ ?” .
Thuỷ Du Ngân nhịn không được chế ngạo Mạc Triêu Diêu, nghĩ đến hắn là muốn đợi cho đến hừng đông, có thể thấy rõ ưng để bắn. Tuy rằng nói, đây cũng là một cách, nhưng cũng có chút buồn cười.
“Đương nhiên không phải.” Mạc Triêu Diêu hút sâu một hơi, cắn chặt răng, tự nói với mình —— liều mạng!
Mũi tên trong tay Mạc Triêu Diêu 『 sưu 』 một tiếng phá không mà ra, dựa vào cảm giác mà bắn tên !
Ánh mắt Thuỷ Du Ngân đuổi theo đuôi tiễn, khóe miệng hiện lên một tia cười lạnh. Hắn đã có thể xác định mũi tên này của Mạc Triêu Diêu cách ưng một đoạn khá xa, căn bản không có khả năng bắn trúng. Mạc Triêu Diêu tựa hồ cũng nhìn ra, tay cầm cung bất đắc dĩ buông lơ xuống.
Ai ngờ ngay tại lúc này, chỉ nghe chim ưng không trung phát ra một tiếng rên rĩ, thẳng tắp hướng mặt đất ngã xuống!
―― điều đó không có khả năng! ? .
Thuỷ Du Ngân cùng Mạc Triêu Diêu đều giật mình tại chỗ không thể nhúc nhích.
Thẳng đến khi chim ưng rơi xuống trên mặt đất, bọn họ còn chưa hiểu được rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra.
Mạc Triêu Diêu cùng Thuỷ Du Ngân nhìn nhau, sóng vai hướng đến nơi con chim ưng đã rơi xuống đất vọt qua đi! .
Không thể tưởng được trên thân ưng chỉ thấy vết thương cũ, không thấy thương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-de-nhat-sung/564670/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.