Chính giữa hiệu trường tuy rằng hoàng trần tung bay, không một bóng người, nhìn qua có chút trống trải, nhưng nhìn ra bốn phía xung quanh, sẽ phát hiện nơi này kỳ thật đã sớm tụ tập rất nhiều người. Bốn góc hiệu trường, được thiết lập bốn cái quân giới xử (nơi đặt vũ khí) lâm thời phân biệt, cung sĩ binh lĩnh giáp trụ cùng binh khí chuyên dùng. Lĩnh đến giáp trụ binh sĩ mặc vào ngay tại chỗ, chuẩn bị nửa canh giờ sau duyệt binh điển lễ.
Uy Vũ Kỵ bắc doanh binh lính một vạn, tất cả đều là binh lính được chiêu mộ từ các nơi trong nước. Tuy rằng bọn họ là sĩ binh có cấp bậc thấp nhất, nhưng dù sao cũng được xưng là thành viên của Uy Vũ Kỵ đệ nhất quân bảo vệ xung quanh hoàng thất, cho nên bên trong bọn họ, không thiếu những người có xuất thân danh môn tướng tương chi hậu cùng thế gia đệ tử (con nhà tướng, người xuất thân danh môn và đệ tử thế gia). Điểm ấy, theo như trang sức trên y phục của bọn họ, liếc mắt một cái là có thể nhìn ra. Cẩm y quyên thải, còn kém không có phi kim đái ngọc .
Sau khi nhìn quanh một vòng, A Ly không khỏi bĩu môi.
Hồi tưởng lại lúc vừa mới nghe được cái tên Uy Vũ Kỵ này, còn tưởng rằng là cái địa phương gì lợi hại lắm, nhưng hiện tại nhìn thấy đồng nghiệp binh lính này đó, bất quá cũng chỉ là một đám thiếu gia binh yếu ớt mà thôi. Không biết vì sao, A Ly nhưng lại liên tưởng đến tám kì binh thời nhà Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-de-nhat-sung/564626/chuong-34.html