Hoàng Thượng nha a a a a a……
Tiểu Trúc Tử đứng cạnh chiếc ghế ngoài hành lang nghe được ai oán kêu khóc chạy vào.
nhỏ giọng chút, nói nhỏ thôi!!
Mạc Triêu Dao vội vàng đem ngón tay đặt trước môi, suỵt suỵt với hắn.
nhưng Hoàng Thượng…… Hoàng Thượng mặt của người…… Ô ô ô ô……
Tiểu Trúc Tử bắt đầu lau nước mắt, một bên lau nước mắt, một bên còn oán hận nhìn A Ly vài lần.
ALy thấy hắn trừng mắt với mình, tiện thể nói luôn một câu: cái gì nào, không phải cùng lắm cũng chỉ là bị đánh bầm một con mắt thôi sao?
ô ô ô ô…… Tiểu Trúc Tử khóc lớn lên, ngươi ngươi ngươi ngươi ngươi dám đánh Hoàng Thượng…… Mà mà mà mà lại đánh đến bầm con mắt…… Hoàng Thượng làm sao ra ngoài gặp người khác a……
Kỳ thật thấy Mạc Triêu Dao bị chính mình đánh thành một con đại hùng miêu(1),A Ly trong lòng cũng có chút hối lỗi. Dù sao vừa rồi đều là nhờ hắn liều mạng bảo hộ chính mình, Thái Hậu cùng Vinh Nghĩa quận chúa mới tạm thời buông tha, bằng không chỉ sợ chính mình đã sớm bị kéo đến ngọ môn quan trảm đầu. Một lát sau lại thấy Tiểu Trúc Tử khóc, A Ly càng cảm thấy tội lỗi hơn.
Nhưng A Ly mặc dù trong lòng đã có hối ý, ngoài miệng vẫn là không thừa nhận, cười hì hì đề xuất đề nghị nói: không sao không sao, cứ nói con mắt bị bầm đó là do thức đêm phê chuẩn tấu chương mà thành đi……
Lúc này, Mạc Triêu Dao đang ở một bên ra sức cầm gương soi cuối cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-de-nhat-sung/564599/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.