Căn phòng tối đen như mực, Cát Tường không thể xác định được hiện giờ là ngày hay đêm.
- Ái Nhĩ Lạp Tư?- Cô thử thăm dò mà gọi
- Ừ?..- Giọng mũi trầm thấp từ trên đỉnh đầu cô truyền xuống, Ái Nhĩ Lạp Tư theo bản năng đem Cát Tường ôm càng chặt một chút
Hắn hiển nhiên đã sắp ngủ rồi. Cũng không biết chờ thêm bao lâu nữa, ngay khi Cát Tường cũng sắp chống đỡ không được mà thiếp đi, một thứ ánh sáng xanh lờ mờ xuất hiện trước mắt cô. Cho dù đã điều chỉnh ánh sáng xuống thấp nhất, trong căn phòng tối vẫn đặc biệt chói mắt.
- Chờ lát nữa cánh cửa thời không mở ra, cô phải ngay lập tức rời đi nhớ chưa?- Hệ thống nghiêm túc dặn dò
Cát Tường cười mỉa, nói miệng thì dễ rồi, cô cũng biết là phải lập tức rời đi, nhưng mà tay chân đều bị cố định, đùa chắc!?
- À quên, phải tháo mấy thứ đồ sắt đó ra cho cô đã.- Hệ thống cảm nhận được bản thân bị khinh bỉ, suy nghĩ một lúc mới phát hiện ra nguyên nhân
Vì thế Cát Tường liền dễ như trở bàn tay thoát khỏi xiềng xích, nhưng cho dù chân tay được tự do, cả người cô vẫn bị Ái Nhĩ Lạp Tư chặt chẽ ôm trong lòng. Sợ khiến hắn tỉnh lại nên Cát Tường ngay cả động đậy một ngón tay cũng không dám chứ đừng nói đến giãy giụa thoát ra.
- Cửa thời không mở ra rồi! Player xin nhanh chóng lên!
- Không sợ hắn thức giấc sao?- Cát Tường liếc về phía Ái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-de-nhat-nu-phu/3589876/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.