Bùi An Cảnh loay hoay làm thí nghiệm một hồi, ngẩng đầu lên cũng đã 11 giờ hơn. Tố Cầm gục đầu trên sô pha ngủ, bộ dạng thanh thuần đáng yêu cực kì. Trong phòng hiện giờ cũng chỉ còn hắn và Cát Tường là còn thức.
- Làm sao không đi nghỉ ngơi?- Hắn nhíu mày, rất không vui nhìn Cát Tường
Có bệnh? Hỏi một rô-bốt vì sao không nghỉ ngơi thì trăm phần trăm là có bệnh rồi. Cát Tường âm thầm sỉ vả trong lòng, ngoài mặt vẫn vô cảm, cũng không trả lời.
- Cùng đến kho sách đi.
Bùi An Cảnh bỏ lại một câu liền xoay người đi trước. Cát Tường cũng rất nhanh bám theo phía sau, hai người một trước một sau cứ như vậy đi thẳng tới kho tư liệu. Đẩy ra cánh cửa gỗ trạm trổ hoa văn tinh xảo, trong thời đại công nghệ thông tin thế này, vẫn còn giữ một thư viện cổ chắc có lẽ chỉ có mình Bùi An Cảnh.
Bên trong chứa rất nhiều tài liệu nghiên cứu, được dọn dẹp và sắp xếp cực kì sạch sẽ, khoa học. Tài liệu mà Bùi An Cảnh cần nằm trên tầng cao nhất của giá sách, buộc lòng hắn phải dùng thang để leo lên lấy. Cát Tường ở bên dưới trông chừng.
Kể cũng kì quái, cả một cái viện nghiên cứu toàn những dự án lớn, tiền nhiều không nói, khoa học kĩ thuật cũng thuộc hàng bậc nhất. Thế nhưng không mua nổi cái thang tốt! Nhất thiết phải là thang gỗ, hơn nữa còn bị mối mọt gặm tàn tạ.
Đúng thế, thang gấp sập. Bùi tiến sĩ ngã lộn nhào từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-de-nhat-nu-phu/3589865/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.