Như Lan cùng Cát Tường cứ thế nắm tay tiến về phía bờ hồ, không cần nói chuyện cũng hòa hợp đến kì lạ.
- Hai bánh trung thu, cảm ơn.- Cát Tường một tay vẫn nắm lấy tay Như Lan, một tay khác lấy ra túi tiền đưa cho lão bản
Bánh trung thu cổ đại hình dáng rất đẹp, không cần dùng khuôn cũng có thể tạo hình đẹp như thế, quả thực là rất khéo tay. Có điều các loại nhân bên trong không phong phú như ở hiện đại, hương vị cũng không ngon bằng. Ăn tạm, trung thu lẽ nào lại không ăn bánh?
- Mặc dù không ngon bằng ta làm, nhưng vẫn ăn được.- Cát Tường quay sang Như Lan, dùng biểu tình đương nhiên mở miệng
Như Lan phì cười, ngươi còn có thể kiêu ngạo thêm một chút được không? Y cắn một miếng bánh trung thu, vị ngọt ngấy lan đầy khoang miệng, ngọt đến mức khiến y rùng mình. Cũng không phải chưa từng ăn bánh trung thu, nhưng mà hương vị nhà này, thật sự là quá ngọt...
Ăn hết bánh trung thu cũng vừa vặn đến bờ hồ, mặc dù không phải ngày lễ thả hoa đăng, nhưng vẫn có người mua hoa đăng thả để cầu nguyện. Cát Tường cũng mua một bông, ghi ước nguyện lên giấy, sau đó thả xuống hồ.
- Ước nguyện của ngươi là gì?- Như Lan có chút tò mò hỏi, y không có gì để ước nguyện, cho nên cũng không mua hoa đăng.
- Ước nguyện của ta chính là...
....Có thể ở bên cạnh ngươi đến bạch đầu giai lão.
Cát Tường vừa dứt lời, chân trời liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-de-nhat-nu-phu/3589851/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.