Bệnh của Cát Tường quả thực không chữa được. Đông Phương Hạo ngoại trừ lo lắng suông, không thể làm gì khác hơn.
Con người chính là như vậy, lúc sắp mất đi một thứ gì đó mới biết trân trọng.
Tử Lam nhìn Cát Tường sắc mặt tái nhợt nằm trên giường bệnh, ánh mắt phẳng lặng. Nhưng chỉ có hắn biết, trong lòng hắn đang nổi gió như thế nào. Hắn điên cuồng học y thuật, điên cuồng tìm cách chữa bệnh cho nàng. Người khác làm không được, liền để hắn tới làm đi.
- Đủ rồi, Lam, đừng chỉ biết xem sách thuốc nữa. Đưa ta ra ngoài tắm nắng một chút đi.
Cát Tường có chút bất đắc dĩ nhìn hắn. Mặc dù chỉ là game, nhưng nàng nhìn bản thân mình cũng thấy xót xa thay, gầy đi trông thấy. Một ngày 24 giờ ho liên tục không nghỉ sắp làm cổ họng nàng hỏng rồi.
- Hôm nay không có nắng.- Tử Lam nhìn trời, nghiêm túc phun ra một câu
Haha, hôm nay gió lớn. Đầu óc nàng có vấn đề rồi, chết tiệt thật! Gần đây Tử Lam rất lạ, luôn quấn xung quanh người nàng, lúc thì bưng trà rót nước, lúc lại bón thuốc đút cơm. Thật sự rất có tướng thê nô!
Hôm nay cũng như vậy, hắn tiếp tục đút thuốc cho nàng. Cát Tường vô cùng nghiêm trang chộp lấy bát, một hơi nốc cạn.
- Sau này ngươi không cần làm như vậy nữa! Ta sắp bị chiều đến hư rồi!
Tử Lam mím môi, không nói gì. Hắn sợ rằng, không còn 'sau này' nữa.
Đông Phương Hạo có mấy lần ghé qua, đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-de-nhat-nu-phu/3589847/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.