Bầu trời trên đỉnh sơn cốc đã hoàn toàn biến thành một bức tranh tận thế hỗn loạn. Hai con mắt bão khổng lồ, một xoáy tít với những tia sét màu xanh lam sắc bén như kiếm, một thì cuồn cuộn hàn khí, những bông tuyết lôi điện màu trắng bạc lấp lánh, đang từ từ hòa vào nhau. Uy áp kinh khủng không chỉ đơn giản là gấp đôi, mà là tăng lên theo cấp số nhân, đè nặng lên toàn bộ sơn cốc, khiến cho không gian dường như sắp vỡ nát.
Trần Trường Sinh ngồi bên đống lửa, con cá nướng trên tay đã ăn được một nửa bỗng dưng cảm thấy nhạt thếch. Hắn ngẩng đầu lên, nhìn cảnh tượng kinh thiên động địa trên bầu trời, vẻ mặt vốn đang vô cùng chán nản nay lại pha thêm một tia... cam chịu.
"Ôi không, lại nữa rồi." Hắn thở dài thườn thượt.
Hắn không biết đây là Thiên Kiếp song sinh, cũng chẳng hiểu tại sao lại có hai màu.
Tiểu Hắc, kẻ đang gặm xương cá một cách vui vẻ, cũng cảm nhận được luồng uy áp đáng sợ. Lông tơ trên người nó dựng đứng, nó vội vàng buông miếng mồi ngon, trườn nhanh như một tia chớp đen, chui tọt vào trong lòng áo của Trần Trường Sinh, chỉ dám thò cái đầu nhỏ ra, run rẩy nhìn trời.
"Biết sợ rồi à?" Trần Trường Sinh vỗ vỗ vào cái đầu nhỏ của nó. "Vô dụng. Trốn cũng không thoát đâu. Kinh nghiệm của ta cho thấy, mấy thứ từ trên trời rơi xuống đều có khả năng định vị cả đấy."
Trong khi "hộ pháp" tối cao đang phổ cập kiến thức về độ chính xác của các đòn tấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-de-nhat-bao-cat/5075241/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.