Cảm giác trời đất quay cuồng, không gian vặn vẹo chỉ kéo dài trong chớp mắt. Khi Trần Trường Sinh định thần lại, hắn phát hiện mình không còn ở trong con hẻm đông đúc của Đan Dương Thành nữa.
Hắn đang đứng giữa một mật thất rộng lớn, âm u. Bốn bức tường được xây bằng một loại đá đen không rõ tên, hấp thu mọi ánh sáng, trên đó khắc đầy những phù văn ma đạo màu máu đỏ sẫm, trông như những con giun đang ngoằn ngoèo chuyển động, tỏa ra một luồng khí tức tà dị và ngột ngạt. Không khí trong mật thất tràn ngập mùi dược liệu khét lẹt và mùi máu tanh nồng nặc, giống hệt như mùi trên người lão già Quỷ Thủ Đan Sư ở buổi đấu giá.
Và ở chính giữa mật thất, là một thứ khiến người ta phải choáng ngợp.
Một cái lò luyện đan khổng lồ.
Cái lò này cao phải đến ba trượng, toàn thân được đúc bằng đồng đen, chia làm tám cạnh, trên mỗi cạnh đều khắc hình một con yêu thú hung tợn. Dưới đáy lò là chín cái lỗ thông hỏa to như đầu người. Dù chưa được nhóm lửa, nhưng một luồng nhiệt khí nóng rực vẫn âm ỉ tỏa ra từ nó, khiến cho không khí trong mật thất trở nên khô nóng.
Trần Trường Sinh ngơ ngác nhìn quanh. Hắn vẫn còn bị Khốn Long Trận trói chặt, không thể nhúc nhích. Nhưng trong đầu hắn lúc này không có sự sợ hãi, mà chỉ có một sự hoang mang và bực bội tột độ.
"Ta đang ở đâu? Trái cây của ta đâu rồi?" Hắn nhìn quanh, tìm kiếm quả linh quả bảy màu thơm nức mũi lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-de-nhat-bao-cat/5059574/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.