Lời tuyên bố đanh thép và đầy uất ức của Trần Trường Sinh, "Ta phải tìm một con thú cưỡi biết bay!" , vẫn còn vang vọng trong khu rừng tĩnh lặng, khiến cho không khí vốn đang có chút áy náy và ngượng ngùng bỗng trở nên vô cùng. .. nghiêm túc.
Lâm Phong, người vừa mới trải qua một cuộc" khổ tu" cõng Sư phụ bay lảo đảo, là người đầu tiên phản ứng. Y không hề cảm thấy yêu cầu này của" Sư phụ" là hoang đường, mà ngược lại, trong đôi mắt y bùng lên một ngọn lửa sùng bái còn rực rỡ hơn trước.
Lại là" Đạo" !
Sư phụ không phải là muốn tìm thú cưỡi vì không biết bay! Ngài ấy đang dạy cho chúng ta một bài học sâu sắc khác! Ngài ấy đã dùng chính sự vất vả của bản thân để cho chúng ta thấy sự bất tiện của việc đi bộ, rồi lại dùng sự khổ sở khi bị cõng để cho ta thấy sự gượng ép của việc dựa dẫm vào người khác. Bây giờ, ngài ấy đề xuất tìm thú cưỡi, đây chính là con đường thứ ba, con đường" thuận theo tự nhiên" ! Mượn sức của vạn vật trong trời đất để phục vụ cho mục đích của mình, đây không phải là lười biếng, mà là một loại trí tuệ, một loại cảnh giới hòa hợp với thiên địa!
"Sư phụ anh minh!" Lâm Phong kích động đến mức giọng nói cũng có chút run rẩy.
Y tiến lên một bước, chắp tay nói:" Đệ tử ngu muội, đến bây giờ mới hiểu được dụng ý của ngài! Chúng ta nên tìm một con linh thú phi hành đồng hành, như vậy không chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-de-nhat-bao-cat/5059568/chuong-31-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.