Câu hỏi của Trần Trường Sinh, giống như một gáo nước lạnh buốt được dội thẳng vào một lò luyện đan đang rực cháy, khiến cho biển lửa cảm xúc và sự sùng bái vô hạn trong lòng Lâm Phong đột ngột khựng lại, rồi bốc lên một làn khói trắng của sự ngơ ngác.
"Này, ngươi. .. ngươi ăn phải cái gì mà phát sáng thế? "
Lâm Phong sững sờ. Y nhìn"tiền bối"của mình. Một bóng người trần trụi, đen nhẻm từ đầu đến chân như một khúc gỗ vừa được vớt lên từ đám cháy, tóc tai thì xoăn tít, toàn thân vẫn còn bốc khói nghi ngút, đang quỳ một chân giữa một cái hố sâu hoắm do Thiên Kiếp tạo ra, dáng vẻ vừa thê thảm lại vừa toát lên một sự bá đạo không thể diễn tả bằng lời.
Rồi y lại nhìn lại chính mình. Một thân bạch y sạch sẽ, khí chất hoàn toàn thay đổi, linh lực của một tu sĩ Trúc Cơ Kỳ chân chính đang lưu chuyển trong cơ thể, một vầng sáng xanh lam nhàn nhạt của đạo cơ vững chắc vẫn còn lượn lờ quanh thân.
Sự đối lập kinh hoàng này, kết hợp với câu hỏi đầy"thâm sâu"và"quan tâm"của tiền bối, đã tạo thành một cú sốc văn hóa và nhận thức cực mạnh, khiến cho bộ não của một thiên tài kiếm tu lần đầu tiên trong đời rơi vào trạng thái ngừng hoạt động.
Ăn phải cái gì mà phát sáng?
Tiền bối. .. ngài ấy đang hỏi mình câu đó sao? Sau khi một mình đứng ở bên ngoài, dùng thân thể trần trụi để đối đầu với Thiên Đạo, hứng trọn toàn bộ Lôi Kiếp thay cho mình, câu đầu tiên ngài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-de-nhat-bao-cat/5059559/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.