Ngũ công tử trở lại Sơ Phong Các vắng vẻ của mình. Bên trong Sơ Phong Các không có tôi tớ nha hoàn chuyên trách, đều là những hạ nhân luân phiên qua đây hầu hạ, đây là quy củ mà Ngũ công tử từ khi vẫn nhỏ định ra —— Khi đó Ngũ công tử không chỗ nương tựa, Khanh đại lão gia liền lệnh những lầu các khác phái ra một ít người hầu thay phiên đến chiếu cố cho hắn. Về sau Ngũ công tử thành thói quen như thế, còn ngại nhiều người ồn ào, cho dù sau đó hắn sinh bệnh rồi bị tàn tật, cũng không gọi nhiều người.
Cho nên trong Sơ Phong Các ngày thường trừ bỏ thời gian một ngày ba bữa cơm có người đưa cơm qua đây, lấy đi quần áo đã thay, thời gian còn lại đều im ắng.
Hơn nữa Ngũ công tử tính cách nghiêm cẩn, bọn hạ nhân khi đối mặt với hắn đều nơm nớp lo sợ, ngày thường nếu không có chuyện gì, ai cũng sẽ không chủ động tới gần đại viện này, dần dà, thế nhưng còn có tin đồn nói Sơ Phong Các có chuyện ma quái.
Bất quá có một người ngoại lệ, có thể không cần sự đồng ý của Ngũ công tử cũng có thể tùy ý ra vào Sơ Phong Các. Người này chính là đại thần y Triệu Đại Bảo trong Khanh Gia bảo, đừng có thấy tên hắn bình thường thế mà lầm, sự thật hắn lại là một mỹ nhân mặt mày xinh đẹp động lòng người, tuy rằng hắn là một người nam nhân, nhưng mà ngay cả nam nhân nhìn thấy hắn cũng sẽ tâm động.
Triệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-de-nhat-anh-ve/2408309/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.