Từ ngày đầu tiên bước chân ra khỏi cổng Khanh Gia bảo, Mạc Tiểu Thất suốt cả một ngày giống như con lăng quăng không ngồi yên một chỗ, nhìn thấy cái gì bên ngoài đều phải ríu ra ríu rít nói một lần, bộc lộ niềm hưng phấn tràn trề.
Triệu Đại Bảo cùng Mạc Tiểu Thất ăn nhịp với nhau, hai người ngày đầu tiên đi ra ngay trên xe ngựa quang quác nói suốt mồm không ngừng nghỉ, Khanh Ngũ ngồi đối diện bọn họ, đơn giản tựa vào sau đệm nhắm mắt.
Chỉ chốc lát sau, Tiểu Thất nhìn Khanh Ngũ cả người sắp sửa ngã xuống ở bên kia, liền đứng lên, yên lặng đưa ngón tay đặt ở trên mạch môn Khanh Ngũ kiểm tra —— chết! Thì ra người này đang ngủ! Hô hấp an ổn, trái lại ngủ rất say!
Đến tối, cuối cùng xe ngựa rời khỏi đường núi gập ghềnh, đi tới thôn trấn dưới chân núi, lần này đi xa chỉ có hai chiếc xe ngựa đi theo, mọi người ngụy trang thành thương nhân bình thường đi làm ăn xa, tránh tai mắt của người khác. Khanh Ngũ cơ hồ chưa từng rời khỏi Khanh Gia bảo, ở trên giang hồ cũng không có tiếng tăm gì, cũng không sợ khiến cho ai chú ý.
Sắc trời bắt đầu tối, đoàn xe không thể không dừng chân ở khách *** tìm nơi trọ lại thôn trấn. Khanh Ngũ lúc lên xe ngựa là được Tiểu Thất cùng Triệu Đại Bảo ba chân bốn cẳng đỡ đi lên, xuống xe ngựa tự nhiên cũng tương đối khó khăn, khách *** kia có bậc thang trước cửa, vì thế Tiểu Thất một đường đem Khanh Ngũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-de-nhat-anh-ve/2408266/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.