Sáng sớm, bình minh xuyên qua tán lá trên cành rọi chiếu vào trên bàn đọc, Khanh Ngũ thiếu trải một trang giấy trắng, đang suy tư kết cấu. Đêm qua, bộ dáng Mạc Tiểu Thất bị ức hiếp cuống quít giải thích, thật sự rất thú vị. Cảnh này khiến cho không khí nặng nề mấy ngày gần đây trở thành hư không, vì vậy sáng sớm người nào đó tâm trạng vô cùng tốt chắp bút vẽ tranh.
Suy tư một lát, ý tưởng hiện ở trong đầu, cầm ngòi bút lưu loát, chỉ vài nét bút ít ỏi đã nhẹ nhàng phác họa ra thần thái bay lên của một người thiếu niên, biểu tình bừng bừng sức sống, mặt mày đơn thuần lại mang ba phần kiệt ngạo, hoạt bát cười khẽ, cười như không cười, Mạc Tiểu Thất độc nhất vô nhị.
Khanh Ngũ nhìn thành quả của mình, trên khóe miệng nhiễm ý cười trong suốt, nhìn một lúc lâu sau liền đem cuộn tranh cuộn lại, bỏ vào trong ống đồng.
Tiểu Thất đứng ở đằng trước, cả người dán trên khung cửa nhìn trộm vào bên trong, đợi nhìn đến khi Khanh Ngũ đột nhiên chuyển động xe lăn xoay người, hắn cuống quít trốn đi, thừa dịp Khanh Ngũ ra phía trước ăn điểm tâm, hắn kiếm cớ rời đi chân lại chạy tới thư phòng, lặng yên mở ra cuộn tranh trong ống đồng vừa nãy của Khanh Ngũ, mở ra một nửa thì cả mặt Tiểu Thất phắt cái đỏ bừng, cuống quít cất kỹ. Chính là ngày hôm ấy tâm tình vô cùng tốt, ngây ngô cười trở về, ngồi trên một cái bàn cùng Khanh Ngũ uống cháo.
Khanh Ngũ mỉm cười hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-de-nhat-anh-ve/2408261/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.