Khúc dạo đầu thêm vào ——Thương Vân Châu đình làm người ta tuyệt vọng
Sau khi trở về từ cuộc chiến ác liệt ở Hồng miếu, ba người Khanh Ngũ lại kiên trì kéo nhau tới Vân đình ăn bữa cơm chiều sớm.
Tiểu Thất vuốt cái bụng tròn xoe, ợ một cái rõ to hỏi: “Như vậy cũng được hả? Chúng ta ăn từ lúc trời còn chưa sáng tỏ, bây giờ trời cũng đã tối đen rồi.”
“Không có việc gì, dù sao ngày mai cũng phải giao trả lại.” Khanh Ngũ đang gọt vỏ táo, chuẩn bị bỏ vào trong nồi lẩu.
Khanh Ngũ gọt quả táo ————
Hình vuông.
Đáp án rất đơn giản, người này chưa bao giờ tự mình cắt táo cả ——phong phạm của thiếu gia.
Cho nên hắn cắt quả táo hình lập phương so với quả táo vốn có thì còn nhỏ hơn hai phần ba.
Mlgb. (tương tự như mother***er, hehe ai thích dịch thế nào thì dịch)
Tạ Minh Châu dùng ánh mắt cực kỳ rét buốt ngồi ở bên cạnh bọn họ, nói ra bốn chữ cực kỳ khó nghe.
“Gì?” Khanh Ngũ không chút biểu tình hỏi, “Ngươi nói cái gì?”
“Mlgb.” Tạ Minh Châu lạnh lùng lặp lại.
“Nghe không hiểu.” Khanh Ngũ giả ngu, tiếp tục gọt quả táo hình lập phương.
Tiểu Thất mồ hôi tuôn như thác đổ.
” Người cố tình chiếm tiện nghi phải không? Khanh Thục Quân!” Tạ Minh Châu rốt cục đành phải giảng tiếng người.
“Ta chiếm tiện nghi gì của ngươi hả? Không phải chỉ là ăn vài bữa cơm thôi sao?” Khanh Ngũ lời lẽ chính nghĩa đạo mạo, “Về sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-de-nhat-anh-ve/2407861/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.