“Ngũ… Thiếu… Ngũ thiếu…” Tiểu Thất vươn cánh tay run rẩy, nghiêng ngả lảo đảo đi tới chỗ Khanh Vân Tung ôm Khanh Ngũ, mùi máu tươi lan tràn xung quanh phòng ngủ, trên mặt đất một bãi máu ghềnh à làm cho người ta sợ hãi, Khanh Ngũ lại lẳng lặng nằm yên ở trong ngực bảo chủ, không nhìn ra một chút thống khổ, chính là một thân bạch y sớm đã nhuộm đầy máu.
Cho dù đau nhức đến chết, cũng không để cho Tiểu Thất nhìn đến
Cho dù là biểu tình cuối cùng, cũng chỉ lưu lại bình tĩnh.
Cho dù ruột gan đứt từng khúc, ngũ tạng lục phủ nứt toạc ra, cũng muốn chống đỡ một hơi cuối cùng, để chừa lại đường lui cho Tiểu Thất.
Đừng trách Tiểu Thất.
Đừng trách hắn.
Đừng trách hắn.
Những lời này
Lúc gần ra đi, chống chọi với nỗi tra tấn thật lớn có thể chừa lại cho Tiểu Thất
Sự quan tâm cuối cùng.
Đa tình như vậy,
Đến chết mới thôi.
Khanh Ngũ… Khanh Ngũ…
Tiểu Thất từng tấc từng tấc tới gần, trên tay sớm đã nhuộm đầy máu của hắn.
Ngũ thiếu… Ngũ thiếu… Ngươi mở to mắt ra nhìn xem ta… Ta là Tiểu Thất… Ta đã trở về… chuyện ngươi giao cho ta ta đã làm tốt … Ngươi mở to mắt nhìn xem ta… Nhìn xem ta a! Nhìn xem ta a!! Nhìn xem ta a!! Nhìn xem ta a!!!
Ngươi xem xem ta a!! Ngươi mở to mắt!!
Chỉ là yết hầu sớm đã phát thể không ra tiếng, cho dù hắn cắn nát đầu lưỡi, cả một miệng đầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-de-nhat-anh-ve/2407846/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.