Lặn lội đường xa, tự nhiên tránh không được phải chịu chút ít khổ, dọc theo đường đi cũng không phải một đường luôn gặp được thành trấn phồn hoa, một đám võ lâm nhân sĩ cũng đều là đám người dãi nắng dầm sương, thân thể khoẻ mạnh, trên người mang theo các tuyệt kĩ, tự nhiên cũng có thể chịu được khổ. Nhưng Tiểu Thất lại biết, trong đoàn đội nhân mã cùng đi người duy nhất không thể ăn khổ, cả đời này đều trải qua những tháng ngày trong nhung gấm lụa là, chuyên gia kén ăn, nếu như có chút không hợp khẩu vị thì dù có đói chết cũng không chịu động đũa, tên kia hệt như chim hoàng yến xa hoa.
Chẳng bao lâu sau, người nọ cũng bởi vì không quen ăn cơm rau dưa trên đường mà tuyệt thực mấy ngày, kết quả gầy mất một vòng. Bởi vì Tiểu Thất chủ động đi đánh bắt cá còn gây một trận. Vì thế, lần này Tiểu Thất đi theo có thể nói là đã chuẩn bị đầy đủ mọi thứ trong đoàn xe Khanh Gia bảo ước chừng chứa một tàu hàng bên trong đủ các loại sơn hào hải vị hoa quả khô, để khi đến nơi chim không đẻ trứng này cho người nào đó dùng.
Vì thế, ngày đầu tiên qua đêm ở ngoài trời, Tiểu Thất lặng lẽ mở thùng xe nghe đâu là chứa dược liệu thần bí của Ngũ thiếu lấy một vài chân giò hun khói, nấm hương và gạo nấu cơm, bảo quản trong kho để đút cho cái miệng be bé của “chim hoàng yến” kia. 【 đây là phép so sánh gì vậy? 】
Nhưng là lúc Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-de-nhat-anh-ve/2407760/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.