Bạch Long lần thứ hai quay trở về chỗ Liễu Hàm Yên bị bắn rơi, nằm úp sấp xuống ở nóc nhà còn chưa sụp nhìn xung quanh, nhưng bên trong đống gạch ngói vụn kia dường như không có chút động tĩnh, không biết Liễu Hàm Yên đã rời đi chưa hay vẫn bị chôn ở phía dưới.
“Ngươi đang tìm cái gì? Cái đồ vô liêm sỉ.” Giọng nói lạnh lùng của Liễu Hàm Yên từ trên đỉnh đầu hắn truyền xuống, Bạch Long ngẩng đầu, chỉ thấy Liễu Hàm Yên đứng ở trên nóc nhà đối diện cách hắn không xa. Hóa ra hắn đã thoát thân từ sớm, chẳng qua cả người đều là bụi đất, mặt xám mày tro, trên mặt cũng bị gạch ngói vụn đá vẽ mấy đường rất sâu, làn da gần như sắp bị bóc ra.
“Muốn thừa dịp ta không chú ý đẩy ta vào chỗ chết? Ngươi cũng quá ngây thơ đi! Cũng tốt, ngươi đã không chịu trở thành đồng bạn của ta, vậy ta đây rút gân rồng của ngươi trùng tu lại thân thể!” Đôi cánh thép sau lưng Liễu Hàm Yên lần thứ hai xòe rộng, mà biểu tình trên mặt lại càng thêm dữ tợn.
Bạch Long rống nhẹ một tiếng, bờm lông dựng ngược hết lên tuy cũng cố bày ra bộ dạng giương nanh múa vuốt dữ tợn nhưng không ngừng lui về phía sau. Ngay tại thời khắc cuối cùng Liễu Hàm Yên cũng lao xuống thì Bạch Long đột nhiên xoay người bay đi. Cư nhiên cứ thế cắm đầu mà bay, một con rồng một ma tinh thế nhưng cứ như vậy bắt đầu hành trình anh chạy tôi đuổi —— Bạch Long bay so lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-de-nhat-anh-ve/2407693/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.