Khanh Ngũ vô cùng buồn chán dựa ở trên cái sạp nhỏ bên trong đình nhắm mắt chờ đợi, trên người của hắn đắp hờ cái thảm, dường như là đang chợp mắt, mà Tiểu Thất thì đứng ở một bên, còn Đại Ngư công tử thì nhàm chán táy máy chuyện thiên hạ nhà người ta, cuối cùng còn sờ sờ đầu Khanh Ngũ hỏi han: “Tiểu Bạch Long, ngươi mệt à? Ta mang ngươi xuống nước nghỉ ngơi.”
“Ta mới không đi.” Khanh Ngũ mắt cũng không nâng, hắn vô cùng tuyệt vọng đối với việc Đại Ngư dính chặt bên người không tha, nghĩ đến một lát nữa phải mang theo một con Đại Ngư đi đàm phán với Kỳ tộc thì hắn liền đau đầu.
Vì cái gì trong tình hình sắp sửa giải quyết sự việc trong võ lâm lại bất thình lình có một cái Đại Ngư tinh xuất hiện ở bên cạnh chứ? Đây là vì cớ gì? Khanh Ngũ nhìn thoáng qua Tiểu Thất đang nghẹn cười, đột nhiên có xúc động hất bàn.
Hình tượng của lão tử… Khanh Ngũ thống khổ nhíu mày.
“Tiểu Bạch Long ngươi không thoải mái?” Đại Ngư công tử còn rất quan tâm hắn.
“Ta không gọi là Tiểu Bạch Long, ta tên là Khanh Thục Quân.” Khanh Ngũ giận dữ nói, “Cha nuôi ngươi phải gọi tên của ta, đừng cứ luôn miệng gọi cái biệt danh khó nghe như vậy, hiện nay những nhân tài mới xuất hiện ở trên giang hồ cũng không muốn bị người ta gọi bằng những cái tên tục danh như vậy đ6u.”
“Ngươi lại tùy hứng cái gì, còn chê biệt danh cha đặt cho ngươi không hay? Hử? Gọi ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-de-nhat-anh-ve/2407679/chuong-135-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.