Sau khi bạn rồng có bộ vuốt đắc ý dào dạt mà rống xong thì cái đuôi to cũng phối hợp vung vung, sau đó nhận được sự sùng bái điên cuồng dũng mãnh của nhóm người trên bong thuyền. Chỉ một chốc lát sau, rốt cuộc cũng trở lại với mặt nước, rất nhanh lặn mất không còn thấy bóng dáng, Đại Ngư cũng uy nghiêm cất giọng: “Thuyền này không được đi, ngày mai ta sẽ lại đến!”
Vì thế mang theo đứa con nuôi của chính mình quay về thuyền, lúc này mọi tộc dân trên thuyền vẫn còn đang đắm chìm trong bầu không khí mừng như điên về sự xuất hiện của Long thần, căn bản là không ai chú ý tới việc Khanh Ngũ đi rồi lại về.
Đương nhiên, An Lẫm ngã bệnh, thuyền lớn cũng không thể không tạm thời ngừng lại. Khanh Ngũ cũng không gấp, dù sao vu y cũng không đoái hoài gì với hắn. Cho nên hắn cùng Tiểu Thất ngay bên trong gian phòng trong khoang thuyền tự mình giết thời gian.
Bởi vì rất nhàm chán, Đại Ngư đem Đại Bảo kéo qua đây —— đương nhiên là vào thời điểm thừa dịp đám người Kỳ tộc đang điên cuồng cúng bái Long thần—— nghe đâu kể từ khi Long thần xuất hiện bắt đầu, mỗi ngày bọn họ đều phải ghé qua boong tàu cúng bái cầu nguyện bốn năm lần.
“Đại.” Khanh Ngũ ngồi xếp bằng trên tấm chiếu trải trên mặt đất, không quá cao hứng nhìn đám người trong phòng: có Đại Bảo, Tiểu Thất, cùng Đại Ngư công tử, may mắn Bích Đồ với Tô Á đã đi tuần tra trên thuyền, bình thường cũng không ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-de-nhat-anh-ve/2407658/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.