Đợi mọi người rời đi, sân trong cuối cùng cũng được yên tĩnh. Đại Ngư công tử mới từ cá biến về hình người, một thân phép thuật biến ra quần áo mặc trên người. Hắn đắc ý đứng ở bên cạnh ao, bắt đầu nói: “Sao hả, lần này tin tưởng bản thần ta thần thông rồi chứ?”
Khanh cha vẻ mặt âm trầm từ chỗ tối bước ra —— đây chính là lần đầu tiên trong suốt chục năm qua hắn bị mất mặt như vậy! Thế nhưng ở trước mặt mọi người hô lớn gọi nhỏ, nếu không cố kỵ việc người trước mặt là yêu tinh ma quái thì hắn đã sớm một kiếm đâm cái hàng thành vạn đoạn rồi.
Thương cha thì tươi cười nói tiếp: “Tất nhiên tất nhiên, Ngư thần quả nhiên là thần thông, bọn ta tâm phục khẩu phục, từ nay về sau phải nhờ lão ngài chiếu cố đứa nhỏ.”
“Hừ hừ, tốt lắm, vừa lúc ta muốn thay mặt tiểu Bạch Long thông báo cho các ngươi một tiếng, về sau tiểu Bạch Long muốn đi theo ta học phép thuật. Yên tâm, ta cam đam con của các ngươi tuyệt đối sẽ trở thành thần long tuyệt thế đầu tiên!” Đại Ngư công tử lâng lâng phát biểu cảm tưởng.
Không cần ngươi dạy thì Bảo Bảo ngoan cũng đã là thần long tuyệt thế, đồ cá tinh khốn kiếp. Nội tâm Thương cha âm u suy tưởng.
Mà Khanh cha thì không rên một tiếng, trong lúc đó giữa ba cha cứ thế phát sinh mâu thuẫn giằng co, nhưng Đại Ngư công tử vẫn còn cảm giác là mình rất tốt đẹp suy nghĩ rằng bản thân hắn đã trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-de-nhat-anh-ve/2407617/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.