Lão hổ sửng sốt một lúc lâu, mới bĩu môi nói: “Làm sao có thể, Khanh Ngũ là rồng đực.”
“Vậy đứa nhỏ này vì sao giống Thục Quân như thế?” Khanh cha truy vấn.
“A… Phụ thân, thì ra cha cũng biết bí mật của Ngũ Ca!” Thập Tam giật mình, “Kỳ thật, đứa bé này chính là Ngũ Ca, là Hổ đại ca lỡ tay dùng phép thuật biến Ngũ Ca nhỏ lại.” Thập Tam chỉ có thể lý giải như vậy, kỳ thật đứa bé này là nguyên hình của Khanh Ngũ từ rồng hóa thành người.
“Ý nói đứa bé này chính là Bảo Bảo ngoan nhà ta sao?” Thương cha hai mắt tỏa ánh sáng.
Hắn bước lên trước vươn tay đoạt lấy long bánh bao, ôm ở trong tay thưởng thức, tà ác nói: “Các ngươi lui ra đi, Cho ta mượn Bánh Bao chơi vài ngày.”
“A a a! Phụ thân! Không thể a! Ngũ Ca hắn tỉnh lại là nguy đó!” Thập Tam kinh hoảng.
Nhớ đến bộ dáng khi rồng đuôi to giận dữ, Thập Tam cảm thấy lòng đầy sợ hãi. Hắn vội vàng ra hiệu nhìn về phía lão hổ, có điều lão hổ căn bản không thể hiểu được hàm ý của hắn, ngược lại nói: “Tốt lắm, một lát nếu thằn lằn tỉnh lại, các ngươi nhớ trấn an hắn.” Dứt lời thế nhưng thẳng bước đi.
Thập Tam sợ tới mức giơ chân, nhìn nhìn lão hổ, lại nhìn sang phụ thân đành chịu: “Vậy, con cũng cáo lui! Phụ thân, con đi nghen.”
“Đi đi, đi đi.” Khanh cha nhàn nhã uống trà, kì thực ánh mắt cũng phiêu tới chỗ long bánh bao đằng kia.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-de-nhat-anh-ve/2407608/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.