Ta còn sống hay đã chết?
Khanh Đại tỉnh dậy từ trong cơn mê, chỉ thấy mình đang nằm trên chiếc giường lớn, cảnh trí xung quanh bày trí vô cùng quen thuộc.
“Đại thiếu gia!! Cuối cùng người cũng tỉnh!!” Một người tỳ nữ kích động kêu lên. Khanh Đại vẫn còn buồn ngủ nhìn nàng, vẻ mặt mê hoặc. Vậy ra hắn bị Long thần bắt đi hết thảy chỉ là một hồi ác mộng thôi, đúng không?
“Đại thiếu gia người dọa chết chúng ta!! Vừa rồi thật sự là một con rồng khổng lồ đó!! Là rồng thật đó!! Vậy mà từ trên trời ném ngài xuống dưới!!” Tỳ nữ luống cuống khoa tay múa chân kể lại.
“Vậy thì!!” Khanh Đại phút chốc mở to hai mắt, “Nói như vậy thì… toàn bộ mọi chuyện đều là thực, không phải ảo giác của ta à? Long thần định huyết khế với ta… Vì sao ta không có cảm giác không ổn?” Hắn lầm bầm lầu bầu.
“Bởi vì cái gọi là huyết khế Long thần, từ đầu đến cuối đều là một hồi âm mưu.” Một nam tử lặng lẽ từ ngoài cửa bước vào, mặt mày ghẹo người, dùng cây quạt che khuôn mặt của mình.
“Ngươi là ai?!” Khanh Đại cũng không nhận ra người này, có điều kỳ quái chính là những hạ nhân khác đối với cái người tự tiện ra vào phòng ngủ của mình dường như chẳng chút để ý. Dường như bọn họ xem người này giống như là chủ nhân như hắn vậy.
“Ta là La Già, là khách nhân được Khanh gia bảo mời tới.” Nam tử chậm rãi hạ chiết phiến, lộ ra một khuôn mặt âm nhu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-de-nhat-anh-ve/2407597/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.