Nửa đêm Huyền Giao chuồn ra khỏi hòng đi đến giếng nước múc mấy thùng nước lạnh xối người, nhằm hạ bớt lửa nóng trong người. Mà sự việc từ đầu chí cuối đều bị Bạch Hổ tránh ở trên cây nhìn rõ mồn một.
Bạch Hổ nheo mắt, trong đêm tối hai mắt dán chặt vào người Huyền Giao, cả người Huyền Giao ướt đẫm, quần áo dán sát thân hình để lộ đường cong thân thể có thể nhìn rõ một bộ vị giương cờ.
Hàm ý kia cho dù chỉ mới là một con cọp con thì Bạch Hổ hắn cũng biết xảy ra chuyện gì.
“Đáng giận…” Huyền Giao thấy mình khó có thể tiêu giảm dục vọng, vừa khó chịu lại vừa vừa uất ức. Lúc này hắn vừa phiền não vừa bất an, thế cho nên cũng chưa phát hiện ra lão hổ ẩn mình trên cây. Thấy bốn bề vắng lặng, Huyền Giao liền lớn mật vuốt ve nơi nào đó đang cứng rắn của mình, mong muốn làm dịu nó.
Nhưng cái loại động tác này không những không thể giải phóng để chỗ kia kìm xuống, ngược lại khiến cho cỗ xúc động càng thêm mãnh liệt lan khắp cơ thể. Cố gắng cắn chặt môi, nhưng nghe vào tai lại có chút giống như tiếng rên rỉ ngẫu nhiên phát ra từ môi răng.
Ngày hôm sau, mây đen dày đặc, sắc trời u ám khiến cho người ta có một dự cảm giác xấu.
Khanh Ngũ vừa mới rời giường, Tiểu Thất đã sớm luyện công trở lại, vì thế hầu hạ Khanh Ngũ rửa mặt chải đầu —— không biết từ khi nào Tiểu Thất đã hoàn toàn thay thế người hầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-de-nhat-anh-ve/2407585/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.