Tiến cung gặp mặt hoàng đế có cái gì khó đâu? Tiểu Thất ngẫm nghĩ cảm thấy rất đắc ý, vô cùng quen thuộc với bộ dạng ngồi ở xe lăn của với, Tiểu Thất đem thần vận của Khanh Ngũ vẽ ra năm sáu phần, cho dù chỉ mới năm sáu phần cũng đã đủ để dẫn dắt lòng người, khiến văn võ cả triều ghé mắt đổ sô vào.
May mà hoàng đế quanh năm bệnh tật ốm yếu, bởi vậy trên đại điện cũng không có hỏi nhiều cái gì, càng không ra đề mục khảo sát Tiểu Thất, mọi việc cũng chỉ là dựa theo nghi thức cho xong mà thôi. Thỏ béo không hổ là lão yêu tinh sống năm trăm năm, tự nhiên biểu hiện cũng cực kỳ khéo léo, không để lộ điều gì.
Kỳ thật, Tiểu Thất cảm thấy thỏ béo ổn trọng hơn so với lão hổ kia rất nhiều.
Tiểu Thất ngồi trên xe lăn âm thầm thở phào. Ai ngờ từ trên đại điện bước ra, hắn được đám người hầu trong cung giúp đẩy ra cung, nhưng ngay tại cửa cung lại bị một người tuổi trẻ tướng mạo như hoa khoảng mười tám mười chín tuổi, ngăn lại.
“Khanh Ngũ công tử! Không nghĩ tới ngươi thế nhưng lại đến nơi này!” Thanh niên khó nén vẻ mặt hưng phấn, “Năm đó vâng theo đề nghị của công tử, ta xuôi nam tìm kiếm cơ hội thi triển khát vọng, có thể có thành tựu ngày hôm nay đều là nhờ công tử lúc trước dẫn! Công tử, xin nhận của Kim Thanh một lạy!”
Tiểu Thất lập tức bối rối —— người này ai a! Hắn căn bản không biết!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-de-nhat-anh-ve/2407542/chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.