“Cho nên Thanh Hồ mới bị xúi giục, đột nhiên phát điên đúng không?” Khanh Ngũ hít một hơi thật sâu, “Chúng ta nhanh đi tìm Tiểu Thất đi! Ta cũng không hy vọng hắn cũng rơi vào tình trạng như vậy!” t
“Vốn dĩ ta không nên nhiều chuyện như vậy, chẳng qua ta nghĩ đại khái là ta đã bị ảnh hưởng, mới có thể đem nhiều chuyện không nên nói đều nói cho ngươi nghe.” Kỳ lân mặc dù có điểm thất thường, nhưng vẫn rất lý trí.
“Ngươi đang lập khẩu lệnh à?” Khanh Ngũ xốc chăn lên bước xuống giường, “Hiện giờ ta chỉ muốn đi tìm Tiểu Thất thôi!”
“Ngươi quả nhiên cũng bắt đầu luống cuống a.” Kỳ lân đáp.
“Ta chỉ cảm thấy đây là chuyện mình không thể không làm, đây cũng là trách nhiệm của ta đối với Tiểu Thất!” Khanh Ngũ bắt lấy cánh tay của kỳ lân, “Ngươi dẫn ta đi.”
“Ngươi đừng kích động, phép thuật của ta có thể truy tung hướng đi của Tiểu Thất.” Kỳ lân đáp. Chỉ thấy hắn vươn bàn tay ngưng tụ quang huy, rất nhanh đoàn ánh sáng kia liền hình thành mũi tên chỉ hướng, không đợi kỳ lân nói rõ, Khanh Ngũ đã túm cổ hắn lên.
“Tiểu Bạch Long ngươi làm gì vậy?” Kỳ lân giật mình hỏi.
“Ngươi cõng ta đi.” Rồng bộ vuốt ngược lại rất có tự giác bò lên lưng hắn.
“Không bằng ngươi ở chỗ này đợi ta.”
“Ta không đợi được nữa.” Thần sắc Khanh Ngũ cực kỳ bình tĩnh, nhưng mặt ngoài càng bình tĩnh, kì thực cho thấy nội tâm của hắn đã trở thành bão táp.
Kỳ lân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-de-nhat-anh-ve/2407461/chuong-239.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.