Edit: Thích Cháo Trắng
Ba bốn phút sau, xe buýt tới, vì đang trong kỳ nghỉ hè, cũng không phải là giờ cao điểm lên lớp học thêm và tan học, cho nên lần này trên xe buýt không có nhiều người ngồi, còn rất nhiều chỗ trống. Thiển Thiển chọn một chỗ ngồi gần cửa sổ phía sau cửa ra vào, trước mặt chỗ ngồi này vừa hay có một thanh chắn ngang, như vậy cô cũng không cần lo lắng lúc xe phanh gấp mình sẽ nhào ra ngoài, nhưng sau khi ngồi xuống, cô vẫn theo thói quen ôm chặt tay vịn bên cạnh, đầu tiên cô gọi điện thoại cho ông bà ngoại, nói cho bọn họ biết cô không thể về ăn cơm đúng giờ, bảo họ không cần chờ cô. Sau đó tựa đầu vào cửa sổ, không lâu sau, cô dần dần có cảm giác mí mắt nặng nề —— cô thật sự mệt mỏi, bôn ba một buổi sáng không nói, còn bị một ông lão kỳ quái dẫn đi lượn vòng nửa giờ đồng hồ, lại bị một ông chú kỳ quái phê bình hơn hai giờ, đứng đến nỗi chân của cô cũng mềm nhũn ra rồi.
Xe buýt vừa đi vừa dừng lại, cô không thể nào ngủ say giấc được, trong mơ mơ màng màng, cô cảm giác có người ngồi xuống chỗ trống bên cạnh mình, cô không hề mở mắt, chỉ là theo bản năng nhích lại gần cửa sổ, tránh phải chen lấn với người khác.
Không biết đã là lần thứ mấy xe buýt đi chậm lại để chuẩn bị dừng, người ngồi ở bên cạnh cô đứng lên, có thể là vật trang sức nào đó trên người nặng nề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-de-cuu/2550091/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.