Team dịch: ๖ۣۜTà ๖ۣۜTu ๖ۣۜChi ๖ۣۜĐịa
Dịch: Nam_Ca_Đại_Đế, Bạch Y, Tà Si Vô Diện, Lãnh Minh Hà.
Biên: NhấtLộSátCẩu
Nguồn: Truyệnyy
Hẻm núi này vào thì dễ mà ra lại khó, không đúng, phải nói là vào đã khó ra còn khó hơn. Địch Cửu có thể khẳng định, nếu như không phải hắn ở trong phi hành khí, lại bị vết nứt hư không cổ quái kia đưa đến nơi này, nói không chừng kết cục của hắn so với lúc trước cũng chẳng khá hơn là bao.
Hắn cẩn thận đi qua đủ loại bụi gai, trong lúc đó đã không biết bao nhiêu lần hắn thụ thương. Cho dù trên người hắn có một hòn đá có thể cầm máu, nhưng sau nửa ngày, hắn vẫn là thương tích đầy mình.
Vừa đi vừa nghỉ, trọn vẹn mất hai ngày thời gian, Địch Cửu mới leo ra khỏi hẻm núi.Thế nhưng hắn vẫn không thể xác định phương hướng mình cần đi.
Cũng nhờ tia sáng màu vàng kia mà thị lực của hắn so với trước đó đã được tăng cường gấp mấy lần nhưng đứng từ chỗ này nhìn ra bốn xung quanh vẫn chỉ thấy một mảnh sương mù mịt mờ.
Thật không biết lúc trước hắn tiến đến như thế nào, tại sao lại đi vào nơi này. Có lẽ lúc trước hắn tới đây, chính là vì cây Hồng Mộc Huyết Hoa kia.
Tùy tiện lựa chọn một phương hướng, Địch Cửu lại đi gần một ngày thời gian, cuối cùng dừng lại bên một cái hồ nhỏ.
Trong khoảng thời gian đi lại ba ngày này, Địch Cửu ngoại trừ ăn một chút quả dại ra thì chỉ có thể ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-de-cuu/2191143/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.