Team dịch: ๖ۣۜTà ๖ۣۜTu ๖ۣۜChi ๖ۣۜĐịa
Âm thanh thê lương truyền ra, từng đoạn rễ cây bị Địch Cửu chặt đứt, thụ võng trên đỉnh đầu Địch Cửu và Du Tiệp bắt đầu tan rã. Có lẽ biết đao của Địch Cửu đáng sợ, những chỗ không gian rễ cây hình thành thụ võng khóa chặt hắn và Du Tiệp lập tức rụt về, trên mặt đất liền chỉ còn lại vô số rễ cây đứt gãy.
- Xuy.
Du Tiệp thở phào, trên đỉnh đầu nàng là từng vòng lưới rễ cây muốn lấy mạng nàng, trong lòng muốn bình tĩnh cũng không bình tĩnh nổi. Bây giờ Địch Cửu đem lưới rễ cây chặt đứt toàn bộ, loại cảm giác sợ hãi đã giảm bớt đi rất nhiều.
- Cô ở đây chờ tôi, tôi đi qua kia xem một chút.
Lưới rễ cây bị Địch Cửu chém đứt nên hắn đã yên tâm trở lại. Chỉ cần hắn đúng phía trước ngăn rễ cây phóng qua bên cạnh hắn thì Du Tiệp sẽ an toàn.
Địch Cửu nói xong không chờ du tiệp trả lời lập tức đi về phía Tiểu Thụ Nhân.
Tiểu Thụ Nhân cũng biết Địch Cửu muốn bắt nó để khai đao, lần này Địch Cửu mới vừa đi vài bước, từng nhánh rễ cây giống như từng mũi tên bắn tới.
Thái đao trong tay Địch Cửu vẽ một vòng tròn bằng mũi đao rồi hợp thành một bức tường đao mang, tất cả rễ cây đ-ng vào lá chắn bằng đao đều bị đao mang của Địch Cửu xé rách. Chất lỏng hỗn hợp màu đỏ và lục vung vẩy trên không, Tiểu Thụ Nhân đau đến đỏ bừng vành mắt, càng thêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-de-cuu/2190990/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.