Chim chóc trong rừng bị chấn động bay tán loạn.Một ít binh mã khác thì lại ngồi ở bìa rừng, thỉnh thoảng trêu đùa. Trong đó còn nghe được mấy thanh âm như đang châm chọc việc nữ nhi ra chiến trường.
Thanh Dao ngẩng cao đầu, thần thái cuồng vọng bễ nghễ, nhìn thái độ lười nhác của những người này, cũng không tức giận, gương mặt ẩn sau tấm lụa mỏng không nhìn rõ, chỉ thấy một đôi mắt băng giá chợt lóe lên rồi biến mất, khóe môi khẽ nhếch, tay nhấc lên một cái, lấy hoàng vĩ cầm ở sau lưng ra.
Hiện tại, đàn của nàng và hồn của nàng đều đã hòa vào làm một.
Mạc Sầu và Băng Tiêu nhìn động tĩnh của chủ tử, sớm đã buông bỏ tâm tình, nhu hòa nhìn nàng.
Gió nhẹ thổi qua tấm khăn che mặt, phiêu dật ôn nhu, hoàng vĩ cầm kia tùy ý đặt trên lưng ngựa, ngón tay ngà ngọc khẽ rung lên, một chuỗi âm phù dễ nghe vang ra, như núi cao nước sâu, đám người ngựa nhốn nháo khi nãy thoáng cái đã an tĩnh trở lại.
Bất kể là binh lính đang làm gì cũng đều bị hấp dẫn, quay lại nhìn nàng.
Đàn nghe như nước, du dương êm tai, đưa người vào núi xanh mây trắng, mưa thuận gió hòa.Đột nhiên tiếng đàn cất cao, đâm thẳng lên chín tầng trời, như vạn mã cuồn cuộn, chói tai vô cùng, đi vào trong tim người nghe, tất cả đều cảm thấy hoảng hốt, bất an, người người đều đổ mồ hôi lạnh, hít thở không thông, lúc này đã bắt đầu có binh sĩ ngã từ trên ngựa xuống, lăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-gioi-hoang-hau/3170520/chuong-126-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.